HÌNH ẢNH CÔ GIÁO ĐANG SAY SƯA GIẢNG BÀI Ở NGÔI TRƯỜNG EM ĐANG THEO HỌC – TRƯỜNG THCS ĐÀO DUY TỪ – Trường THCS Đào Duy Từ Hà Nội

HÌNH ẢNH CÔ GIÁO ĐANG SAY SƯA GIẢNG BÀI Ở NGÔI TRƯỜNG EM ĐANG THEO HỌC – TRƯỜNG THCS ĐÀO DUY TỪ – Trường THCS Đào Duy Từ Hà Nội

ITIT
Tháng tư 11, 2019 - 10:15
Tháng tư 15, 2024 - 14:01
 0  8
HÌNH ẢNH CÔ GIÁO ĐANG SAY SƯA GIẢNG BÀI Ở NGÔI TRƯỜNG EM ĐANG THEO HỌC – TRƯỜNG THCS ĐÀO DUY TỪ – Trường THCS Đào Duy Từ Hà Nội

Ngôi trường tôi đang theo học là trường THCS Đào Duy Từ, Hà Nội. Đây là ngôi trường tốt, không khí trong lành. Các bạn học sinh trong lớp thân thiện, đoàn kết với nhau. Đặc biệt các thầy cô giáo rất nhiệt tình trong giảng dạy và chỉ bảo học sinh những gì tốt nhất. Và mỗi chúng ta, khi ngồi trên ghế nhà trường đều có những kỉ niệm không thể nào quên được. Còn với tôi, hình ảnh cô giáo dạy môn Văn đang say sưa giảng bài luôn để lại trong tôi những ấn tượng khó quên.

Đó là cô Huyền dạy Văn của lớp khi chúng tôi mới bước chân vào lớp sáu. Cô là một cô giáo rất nhiệt tình, chu đáo đối với chúng tôi nên được các bạn yêu quý. Ở tiểu học, chúng tôi chủ yếu là vừa học vừa chơi. Nhưng sang cấp hai thì khác hẳn. Chúng tôi phải học nhiều môn. Môn nào cũng dài, khó và hơn nữa chúng tôi lại phải làm quen với phương pháp học tập mới: nghe, phát biểu và ghi chép. Đó quả là một khó khăn với chúng tôi. Đặc biệt là môn Văn một môn học dài, ghi chép và phải nhớ nhiều kiến thức. Lớp tôi xét về mặt bằng chung nhiều bạn học lực chưa tốt nên việc học văn lại càng khó khăn. Thế nhưng chính cô đã truyền cho tôi và các bạn niềm đam mê học tập bộ môn và dần dần tôi cảm thấy hứng thú và thực sự yêu thích bộ môn này. Môn Văn đối với tôi thật sự đã nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Trong suốt giờ học, cô không chỉ đứng trên bục giảng bài, viết những nội dung bài học lên bảng mà thường xuyên đến chỗ từng bạn, đôn đốc nhắc nhở các bạn ghi chép bài đầy đủ. Những lúc như thế nhìn cô thật nghiêm khắc nhưng cũng rất trìu mến. Ẩn sâu trong từng hành động, cử chỉ, sự quan tâm là tình yêu thương đối với chúng tôi.

Cô để lại trong lòng chúng tôi nhiều kỉ niệm về bộ môn Văn và những bài học ứng xử trong cuộc sống hàng ngày. Nhưng ấn tượng nhất là cách giảng bài say sưa và đầy cuốn hút của cô. Tôi còn nhớ như in trong đầu giờ giảng văn hôm ấy. Sáng thứ 2 hôm ấy, trời se se lạnh. Tiếng trống trường vừa dứt, cô Huyền bước vào lớp. Cô luôn là người rất đúng giờ. Trông cô thật dịu dàng với tà áo dài tân thời màu hồng. Trên tà áo được thêu những con thuyền đang nằm ngủ giữa mặt biển bình yên. Những nét trang trí mộc mạc, giản dị và đẹp làm sao! Trên môi của cô không quên nở nụ cười thân thiện với chúng tôi. Vẫn như thường lệ khi vào lớp, cô bắt đầu tiết học bằng việc kiểm tra bài cũ để xem chúng tôi chuẩn bị bài và học bài cũ thế nào. Công việc ấy xong xuôi và nhẹ nhàng vì tất cả ai cũng chuẩn bị bài chu đáo. Cô bắt đầu bài mới. Bàn tay mềm mại với những nét chữ rất đẹp hiện ra trong những ánh mắt của chúng tôi – VĂN BẢN: “LƯỢM” – TỐ HỮU.

Cô bước xuống một lượt lớp xem chúng tôi đã ghi xong đầu bài học rồi chậm rãi bước lên bục giảng bắt đầu công việc của mình. Cô giới thiệu cho chúng tôi về hoàn cảnh ra đời của tác phẩm. Cô đã chuẩn bị khá công phu những tranh ảnh minh họa cho bài học. Cô nói đây là một bài khó nhưng rất hay và xúc động bởi hình ảnh của người anh hùng nhỏ tuổi Lượm dũng cảm hi sinh khi mới mười bốn tuổi. Sau đó, cô hướng dẫn chúng tôi về cách đọc tác phẩm sao cho truyền cảm nhất, thay đổi giọng đọc phù hợp. Cô đọc mẫu cho chúng tôi nghe. Ôi, sao giọng cô nhẹ nhàng, trong trẻo đến thế! Cô đọc thật diễn cảm, ngắt nghỉ đúng lúc, giọng cô lúc trầm, lúc bổng khiến tôi bị cuốn hút sâu vào bài học. Mỗi khi cô đặt câu hỏi, cô luôn khuyến khích chúng tôi trả lời dù sai hay đúng. Những câu hỏi khó, cô luôn gợi mở giúp chúng tôi. Có chỗ nào khó chưa hiểu, cô ân cần giảng cho chúng tôi hiểu bài mới thôi. Những khi như thế chúng tôi thường đồng thanh đáp lại: “Chúng con hiểu rồi ạ!” và khi ấy cô nở nụ cười và tiếp tục giảng kiến thức khác. Khi giảng, cô còn kết hợp kể những câu chuyện liên quan tới bài học cho chúng tôi dễ hiểu, dễ nhớ. Cô ca ngợi những chiến sĩ nhỏ tuổi, sẵn sàng hy sinh vì đất nước như Kim Đồng, Lê Văn Tám…Cô còn dạy chúng tôi phải biết ơn, trân trọng những chiến sĩ nhỏ tuổi ấy. Cô không đọc chép cho chúng tôi bao giờ. Cô kết hợp nhuần nhuyễn giữa giảng và ghi bảng. Cách ghi bảng cũng rất khoa học. Tôi học theo cách ghi bảng của cô và nhớ bài được rất lâu. Nhờ vậy, bài kiểm tra của tôi bao giờ cũng đứng đầu lớp. Không những vậy, từ đầu năm học đến giờ, sau mỗi đợt thi khảo sát tháng tôi luôn đứng đầu và có mặt trong danh sách lớp Học sinh giỏi văn khối 6. Tôi rất vui và tự hào về điều đó.

Với tôi, tiết học văn 45 phút diễn ra rất nhanh chóng và thu nhận được rất nhiều kiến thức. Những lời cô dạy vẫn văng vẳng bên tai tôi. Cô không chỉ là cô giáo dạy văn mà cô còn là người truyền cảm cho tôi có niềm đam mê với môn học. Tôi thầm cảm ơn cô và tự hứa sẽ cố gắng phấn đấu để không phụ công dạy bảo của cô.

Nguyễn nhật Minh

Lớp 6A – THCS Đào Duy Từ